YÊU NGƯỜI
Yêu người buổi ấy đồi
sương
nằm nghe quyến rũ mùa... thương lá buồn
nằm nghe quyến rũ mùa... thương lá buồn
Yêu người về mãi soi
gương
hỏi thăm mình đã lạc đường khi nao?
Yêu người không hiểu tại sao?
người ơi! Có biết bến nào tương tư?
Đêm mời trăng rọi áng thư
mới hay từ bấy đến chừ nhớ nhung
Yêu ai đến thế là cùng
rộn trong buồng ngực bập bùng trống tim
Thức cùng nguyệt lặn bờ đêm
ngẫm đời cũng đã già trên cuộc tình
Yêu người từ độ môi trinh
khép hồn đêm vợi bình minh trao người
Đã yêu,yêu trọn một đời
dày mưa thấm liễu ngậm lời đắm mê
Yêu… Yêu quên cả lối về
Dây tơ nào buộc phu thê kiếp này
Từ trăng non,đến trăng gầy
phôi pha rồi cũng đắm say...
YÊU NGƯỜI
NGƯNG THU
p/s : Tặng chồng yêu dấu
hỏi thăm mình đã lạc đường khi nao?
Yêu người không hiểu tại sao?
người ơi! Có biết bến nào tương tư?
Đêm mời trăng rọi áng thư
mới hay từ bấy đến chừ nhớ nhung
Yêu ai đến thế là cùng
rộn trong buồng ngực bập bùng trống tim
Thức cùng nguyệt lặn bờ đêm
ngẫm đời cũng đã già trên cuộc tình
Yêu người từ độ môi trinh
khép hồn đêm vợi bình minh trao người
Đã yêu,yêu trọn một đời
dày mưa thấm liễu ngậm lời đắm mê
Yêu… Yêu quên cả lối về
Dây tơ nào buộc phu thê kiếp này
Từ trăng non,đến trăng gầy
phôi pha rồi cũng đắm say...
YÊU NGƯỜI
NGƯNG THU
p/s : Tặng chồng yêu dấu
EM TỪ LỤC BÁT BƯỚC RA
Em từ lục bát bước ra*
Nghiêng chiều
đợi nắng
mây là lượt bay
Tứ thơ em
chuốc tôi say
Nguyệt cầm rung gọi ...
trăng ngây xuống trần
Tôi m...
mơ áng lục vần
Khỏa hồn thơ
quyện
trắng ngần ngận em
Bát này...
nâng nhé ! vành đêm
Bát này...
tôi cụng bên thềm lục căn
Em...
vần lục bát ăn năn?
Tôi chìm trong bể ngập trăng - em
và...
-------
NGƯNG THU
*Nhà thơ Lê Hân
ĐÊM DỐC NGƯỢC
Dốc ngược đêm
Vũ trụ quay mòng qua nhiều vòng tinh tú
Hạt sương rơi vào mắt âm thầm
Cánh hoa tàn đậu xuống vành môi
Dốc ngược đêm dìu ta vào nỗi nhớ buông trôi
Niềm đau chổng ngược
Dĩ vãng dồn về vỗng lên chóng mặt
Dòng máu nghịch ngợm ngược chảy qua trái tim đập liên hồi bất chấp...
Mây trời ngược dốc miên mang
Dốc ngược đêm vào đời gió lênh loang
Người đàn bà đổ thanh xuân lên thềm trăng run rẩy
Gom tình yêu rót mật
Phía cuối sân vườn hạt cỏ nẩy mầm ngược
Hiên nhà trăng rớt ánh vàng rôm
Tóc đêm xỏa xuống
Gọi gió phiêu bồng
Cung đàn khuya rụng giọt
Mưa buồn khua gót mây xa
Ta dốc ngược ta
Sục sạo vào trong chiếc hộp kí ức kiêu kì
Chút tàn phai mụ mị
Chút yêu người lí trí
Chìm ngược vào ta
Chìm ngược vào đêm mớ ngủ
Một giấc xuân tràn ngược dốc thời gian.
NGƯNG THU
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968 Quê quán: Quảng Nam - Đà Nẵng
Giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét