Thứ Ba, 17 tháng 3, 2015

Thơ VĂN CÔNG HÙNG: THẲNG ĐỨNG





Ngày này (14/03/1988) 27 năm trước, 64 chiến sĩ Hải Quân của chúng ta, tay không vũ khí, kết thành vòng tròn bất tử trên đảo Gạc Ma hứng đạn của hải quân Trung Quốc. Hồi ấy chưa ai dám nói. Rồi chính người Trung Quốc đưa cái clip ấy lên. Cảm xúc vỡ òa. Cả dân tộc nổ bùng sự thương cảm và nể phục.

Rồi cũng nhiều chuyện, khi thăng khi trầm, khi được nói khi cấm đoán. Khi tôi làm bài thơ này, tình hình vẫn chưa cởi mở là bao, vẫn có cái gì đấy gượng nhẹ và bí ẩn phía sau thân phận của những người lính Hải quân Việt Nam anh hùng và quả cảm. Khi tôi viết bài thơ này, trong các diễn văn nội bộ, vẫn chỉ nói là đối phương chứ không chỉ đúng tên những kẻ đã hạ sát các anh. Hôm nay, thấy báo chí nhắc nhiều, và hôm qua tổng liên đoàn lao động VN đã đặt đá xây khu tưởng niệm Gạc Ma. Lạy chúa, thế là các anh có một nơi chốn để đi về. Chứ nơi ấy, nước dẫu trong nhưng sâu và lạnh lẽo lắm. Tôi đã đi qua vùng biển ấy, đã tham gia thả hoa, và đã khóc...



một cú Gạc Ma sáu tư mạng người thẳng băng đáy biển
đến giờ những luênh loang xanh phẳng  lặng nếu không người nhắc lại thì ai biết những oan hồn đang lang thang nơi đâu
những vòng hoa có thể dịu đi cơn mắt chiều tưởng chừng yên tĩnh
quê nhà xanh dâu
quê nhà mẹ đợi
nỗi đợi chờ phi thời gian

Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015

Thơ NHÂN TRẦN: TÌNH XUÂN

Tác giả Nhân Trần ảnh Hòa Văn
       
                                                                

TÌNH XUÂN

Xuân lại về, ta lại gặp nhau
Khi mai nở bên thềm nhộn nhịp
Mừng nhau qua bao mùa xa biệt
Chúc xuân về sum họp Ất Mùi vui

Mùa xuân mới tình xuân đầy ước hẹn
Giữa đời vui rộn rã khúc hoan ca
Buồn vui xưa hàn huyên tình chưa cạn
Ngày vội tàn nắng nhạt cuối truông xa.