Thứ Ba, 4 tháng 10, 2011

Hòa Văn: Nguyễn Hữu Hồng Minh "Sống nhờ mơ ước!"


Nguyễn Hữu Hồng Minh: “Sống nhờ mơ ước!”

“Làm sao có thể sống được mà không mơ ước?”
Nguyễn Hữu Hồng Minh kết thúc truyện ngắn Những quả trứng trong mơ, bằng câu hỏi như thế!. Câu hỏi bám riết trong từng suy nghĩ của tôi, khiến tôi đọc đi đọc lại truyện mấy lần.

Cùng Nguyễn Đức Dũng Nắm níu lòng và tình



Hòa Văn
Cùng Nguyễn Đức Dũng Nắm níu lòng và tình

                                                                                  Photo: H.V


“Trong mỗi trang thơ Nguyễn Đức Dũng, từng “góc khuất” lại được mở tung bằng “chữ nghĩa sâu đậm – tấm lòng và thắm đẩm – chân tình – gần gụi.”

Thơ Hòa Văn: Tình rêu



Một mình giữa phố quạnh hiu
Gió vương gió
ngõ Giếng chiều vắng em

Qua Chùa Cầu ván gập ghềnh
Nhớ tà áo trắng bồng bềnh dáng xưa
Sông Hoài sóng nước đong đưa
Mênh mông câu hát
“chưa mưa thấm...” rồi

Truyện ngắn Hòa Văn: 🅲🅷🅸Ế🅲 🅻Á


                                                                           (Tặng anh Đỗ Cao Thiên, Sài Gòn)

                                                                           Minh hoa Van Tin

TẨN NGỒI THẪN NGƯỜI TRÊN SÂN THƯỢNG TRƯỚC bông hoa mới vẽ xong, bông hoa màu đồng nội còn đẫm ướt sương mai không biết bao lâu rồi, có lẽ nửa đêm hay chậm hơn một chút. Nhưng sớm hay muộn bây giờ không quan trọng khi bông hoa tâm tưởng đã nở rồi.