Thứ Năm, 31 tháng 10, 2019

Hòa Văn: CÓ THỂ SỐNG?


[Lời tưởng niệm 39 người "ngạt thở" tại Anh trong đó cô Trà My (ảnh)]

Không ai có thể cười
Không ai có thể vui
Trong phút này
Ngày này hôm nay
Ngày mai...
Dưới bước chân em
mặt đất hồn nhiên
sinh sôi loài...
sự giả bên sự thật

Hòa Văn: Truyện ngắn Con ếch

Bạn chạm vào tiêu đề Hòa Văn: Con ếch
xem truyện ngắn nầy. Tks!

Thơ Amineh: BẢN BI CA


Link xem:Amineh: BẢN BI CA



Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2019

Hòa Văn: SÔNG VĨNH ĐIỆN


Sông qua Vĩnh Điện ngọt ngào
Nửa dòng chảy nửa xôn xao níu bờ
Vì đâu ngơ ngẩn ngẩn ngơ
Bóng cầu in bóng giấc mơ... xưa về!.

Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2019

Truyện ngắn Hòa Văn: KIỂU...



Buổi sáng không có điều gì mới. Mùa đông nên mặt trời trốn trong tầng tầng lớp lớp mây, khiến mặt đất mù mù sương ẩm ướt và lạnh. Hồi hôm loáng thoáng trong giấc ngủ mơ màng hình như có mưa mưa không nặng hạt nhưng đủ làm cho tấm bạt treo che nắng mưa ở hiên nhà kêu những tiếng lộp bộp buồn bã...

Chó Myki giống ta nguyên xi thân hình thon thon ngày nắng ráo trông thong dong khoẻ khoắn là thế giờ trông thảm hại... Người ta nói trên đời này chó là loài trung thành nhất thật đúng như bây giờ chẳng hạn.
Chó ôi cái tên tận cùng đáy của xã hội các loài động vật mà lại có bản chất tốt đẹp!. Cái bản chất nếu là con người phải rèn luyện ghê lắm mới có. Nói vậy chắc có người không ưa vì trong xã hội hiếm gì như ... Có khi hơn nữa đấy!. Có điều ngó hình thể chắc gì bằng... !. 
Myki nhìn tôi chăm chắm - là tôi nghĩ bụng chứ chưa chắc bởi biết đâu nó đang nhìn cái lồng bàn ở trên cái bàn tròn đặt giữa tôi và nó. Thôi cứ coi như nó nhìn mình. Tôi lại nghĩ bụng và hỏi:
- Ê! Hồi hôm Myki gặmjđược mấy cục xương?
- Gâu gâu!. (Tôi áng chừng hai cục)
- Sao tệ thế!
Myki đứng dậy đi lòng vòng vẫy vẫy cái đuôi xong nằm xuống chỗ cũ, ý muốn nói:
- Được vậy quý lắm chứ tệ gì!
- Không tệ à!
- Không!
Tôi lại đoán. Đây là kinh nghiệm sống giữa hai tôi...
- Ê!. Có gì mà thảm vậy?. Đói hả?. Ê...
- Không!. Thấy thương ông!
- Thương mẹ gì!. Đồ chó!.
Tôi lỡ lời. "Giận cá chém thớt" nhưng nó không giận. Vì nếu giận sẽ lủi thủi bỏ đi ra sân hoặc chui xuống gầm giường ngủ của tôi ngay đàng này nó trườn đầu tới lấy mũi ngủi ngủi bàn chân tôi xong tỏ ra vẻ trìu mến:
- Bạn ông đi đâu hết rồi mà lâu nay chẳng thấy?
Bạn. Biết nói làm sao cho Myki biết và chia sẻ tâm trạng của tôi, thôi tôi giả vờ không nghe nhưng nó thì quá thiệt tình hỏi lại:
- Bạn ông đi đâu hết rồi mà lâu nay chẳng thấy?
Tình thiệt cho tới giờ từng nầy tuổi... tôi chưa có người bạn nào đúng nghĩa. Bởi bạn là người ở giữa cha mẹ và anh chị em ruột, nó biết tất tần tật vậy mà...
- Bạn hả lúc này là mi đó!
Tôi tính nói như vậy may mà chưa nói.
Myki lúc này trông được hơn. Có lẽ do ngoài sân đã có vệt nắng. Mười một giờ. Dự báo thời tiết sẽ mưa gió to tuy vậy trời lại quang đãng. Con chó nhạy cảm với biến đổi mưa hay nắng nhiều người còn cho rằng hễ chó ăn không ngon ngủ không yên sẽ có động đất như vậy con chó có ích lắm!. Tôi lại nghĩ nghĩ...

Thứ Ba, 8 tháng 10, 2019

Hữu Dũng: THƯƠNG LẮM CHỢ LÀNG

Chợ Vải hay còn gọi là chợ Cũ, nằm cạnh bến sông (nay thuộc thôn Thanh Quýt 5) xã Điện Thắng Trung, Điện Bàn, Quảng Nam. Chợ Vải có mặt ở làng tôi ( làng Thanh Quýt) tự bao giờ?
Thực hư thế nào tôi không rõ, theo các bậc cao niên kể lại: Chợ Vải hình thành do bà Vải. Bà Vải rất giỏi giang nghề canh cửi. Bà dạy cho dân làng làm bông, kéo sợi. Tiếng lành đồn xa, chị em các làng phụ cận đến đây học nghề và giao lưu sản phẩm may mặc, theo đó mà thành chợ. Nhớ ơn công đức, sau khi bà mất, dân làng đặt tên là chợ Vải và lập Miếu thờ. Hàng năm ngày đầu xuân, dân làng tổ chức tế lễ và tổ chức hát hò khoan đối đáp tại sân miếu. Đây là chợ duy nhất của làng bấy giờ.

Ảnh internet

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2019

HÒA VĂN: MÊNH MÔNG CHI XỨ




MÊNH MÔNG CHI XỨ


Tôi nghe câu này khi lên chín lên mười và chỉ nghe vậy thôi chứ không thắc mắc tại sao người quê tôi Gò Nổi - Điện Bàn, Quảng Nam lại nói như thế khi thấy nước lũ lụt đóng thềm nhà.

Tức là cả làng cả xóm trừ nền nhà ở còn lại lũ lụt đã ngập hết.
Khi viết bài thơ Ký ức lũ tôi định đưa "mênh mông chi xứ" vô nhưng không được tôi chỉ viết:
...
"Lũ về chìm nổi
Mênh mông mênh mông...
Trong xóm ngoài đồng
Gánh gồng gian khó
Tối lửa tắt đèn
Có nhau"
...
Mới đây gõ cụm từ "mênh mông chi xứ" vô google chỉ có duy nhất bài đăng trên báo Thừa Thiên Huế mới biết À Gò Nổi mình là đất tiên tổ xứ Thanh - Nghệ... vào khai cơ lập nghiệp cách nay 548 năm ông bà đi mang theo thổ ngữ ví như hói là lạch nước, và mênh mông chi xứ...
Thổ ngữ đẹp quá!.
H.V




 MÙA CÁ NHẢY

TTH - Thường thì giữa tháng 9 dương lịch, khi những cơn mưa đầu mùa đổ xuống xối xả tràn đầy mấy cái hồ trong xóm thì dân xóm lụt nơi tôi ở gọi nhau i ới là mùa cá nhảy đã về. Bây giờ ở lâu thành quen, đến mùa tôi cũng mang thau đi nhặt cá nhảy như mọi người.

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2019

Nguyễn Tam Phù Sa: QUA CÂU LÂU BỖNG NHỚ

Ảnh Bến Vĩnh

Hành phương Nam bôn tẩu mấy mươi năm
trông tới đích, đích dày hóa ảo
cắn chữ họa bùa thơ cao nghệu
bình thân không vác nổi câu Kiều

Lật đật dọn lòng thỉnh gươm Từ Hải
xoạc chân mài hói  tóc vẫn cùn
túng thế sinh nghề qua viết báo
dở-hay-khen-chửi đủ bốn nhà (*)

Lọc cọc ngựa già toan quy ẩn
qua Câu Lâu (**) bỗng nhớ thuở đi cày
vác ruộng chạy khắp đồng kêu- Nước!
giục lòng như thể giục trâu đi

Hành phương Nam bôn tẩu mấy mươi năm
rơm rạ giữa lòng còn ngún khói
thời hạt gạo cõng năm lát sắn
đất luân canh người luân vũ quay cuồng

Tuồng dâu bể bầy đàn quen hóa lạ
người trung kiên chung gục kẻ bạc tình
ta ngạo nghễ đội trời đi như thác
luân lạc lòng quê đỏ tựa son./.
Sài Gòn 28.10.2007

(*) Không nhà giáo, không nhà thơ, không nhà báo và không nhà.
(**) Câu Lâu: Còn gọi là Cầu Mống: Cầu trên đường QL 1A đoạn xã Điện Phương, Điện Bàn, QNam, từ đây ngó lên hướng tây bắc là Gò Nổi quê tác giả (RR)