Thứ Tư, 28 tháng 6, 2017

HÒA VĂN: NHỚ MẸ!


2017... đã 6 năm... Và không bao giờ quên Mẹ!

Di ảnh Mẹ
    Chiều nay ngồi lơ đãng nghĩ ngợi... và trong tâm trạng ấy tôi lẳng lặng nghe từng hồi chuông vọng lại từ một ngôi chùa làng cách nhà trên năm trăm mét. Thế là mẹ ơi! Mẹ đã về cõi Tịnh độ một năm rồi!.
    Mới Vu Lan năm trước con còn mẹ. Con tự hào vui sướng nhận đoá hoa hồng tươi tắn do các huynh đệ ở chùa gắn lên ngực áo con sau đó khi về nhà con đã tặng mẹ đoá hoa ấy mẹ nói: “Hoa đẹp quá!”. Rồi mẹ nở nụ cười tươi tặng con!. Mà Vu Lan nầy Vu Lan đầu tiên con thật sự vắng mẹ thật rồi! .
    Trong tâm trạng như vậy tôi bật máy nối mạng gặp bài thơ có nhan đề: Mùa Vu Lan không mẹ của tác giả Nguyễn Điệp (NĐ) đăng trên trang chủ yume.vn. 
    Bài thơ đem đến cho tôi cảm xúc khá mạnh. Ở nhà một mình tôi bật khóc!.