Tôi thật sự nhớ biển nơi chắc tôi sống suốt đời, biển (về sau viết b.) của tôi nổi tiếng trong xanh và thông thoáng bãi cát trải dài vô tận sân rất nhiều nhà của xóm bãi Ngang.
Nhớ b. nỗi nhớ cồn cào, phải chi như trước đây có một dạo do công việc phải xa b. chỉ cần điện chú Tú đem chiếc điện thoại ra bờ b. kết nối wechat hay viber là hình ảnh b. hiện lên màn hình của tôi sau đó tiếng sóng của b. lúc cuồng nhiệt lúc nhẹ nhàng vỗ bờ tôi đều nghe nghe rõ mồn một, khi thì nhìn những cây dừa đã hàng chục năm rễ bám chắc cát khô khốc lá vẫn xanh màu xanh có mùi vị mặn của muối một vị không dễ nhìn nhận nếu không sinh ra từ vùng cát b.. Đàng này tôi hiện đang sống cùng b. sống cùng bà mẹ b. mà nhớ b.!.