Thứ Hai, 10 tháng 2, 2014

Truyện ngắn Hòa Văn: Ở BÊN VALEN...




Na Na ngồi bất động như thế nầy ít nhất cũng đã gần nửa giờ đồng hồ, chuyện xảy ra đột ngột như từ trên trời rơi xuống hôm Chủ Nhật tới giờ mà cô chưa tin là sự thật. Tình cảm hai con tim đang nồng nàn cháy, dễ thiêu rụi bất cứ mọi thứ lỡ vướng vào vùng nồng cháy ấy, mà đột nhiên tắt ngấm giống đóm lửa gặp trận mưa rào hay bị một gàu nước lạnh ai đó đan tâm tạc mạnh vào khiến cho chỉ còn mấy hôm nữa tới ngày Valentine, Na Na bỗng hụt hẫng...

Em gái mười hai tuổi từ sáng đến giờ quấn quýt bên Na Na, cũng mấy lần thút thít khóc theo. Na Na bảo:


-    Vi Vi, đừng làm chị buồn thêm!.


Vi Vi không chịu:


-    Em chia sẻ mà!


Na Na:

-   Em mới từng nầy tuổi, chia sẻ gì?.


Vi Vi:

     
-   Em mất ăn kẹo Hà Nội rồi!.


Na Na bật cười thành tiếng, hóa ra cô nhỏ nhớ anh người yêu của chị thông qua những bao kẹo đặc sản Hải Hà, mỗi lần đến nhà thăm và rủ Na Na đi bách phố, Tuần tặng Vi Vi để lấy lòng!. Nói là thế nhưng Vi Vi nhớ là phải thôi. Tuần anh chàng sinh viên mới ra trường, đẹp trai, hát hay, mà nhất lại là sinh viên loại giỏi, nếu như phần đông người học xong về “thủ túc tại gia” chờ xin việc đến mỏi cổ, thì Tuần năm cuối đại học ngoại thương Sài Gòn, đã có ít nhất hai công ty một là liên doanh, một là một trăm phần trăm vốn nước ngoài mời Tuần mời làm việc ngay sau khi ra trường. Với lại, Tuần hay tập cho Vi Vi những bài hát tuổi teen hay ơi là hay! Bảo làm sao cô bé Vi Vi không mến.


Vi Vi ngồi lọt vào lòng chị ngước mắt lên nói như phân trần:


-    Em vào mạng chat với anh Tuần nghe chị?


-   Em chat chuyện gì?. Na Na hỏi.


-    Thì...


Vi Vi không nói hết ý. Vụt chạy vào phòng.


Vừa mở máy, Vi Vi gọi Na Na:


-   Chị ơi anh Tuần mail cho chị nè!


Ngày  tháng  năm...


Na Na, anh biết xử sự như vậy là không được. Không được cho cả anh và em nhưng làm thế nào bây giờ. Tình yêu và tiền bạc hai vấn đề không ăn nhập gì, anh hiểu em hiểu, mà mọi người có hiểu không? Anh đau đầu trước chuyện không ngờ... Mẹ em có lý của mẹ em, anh không dám trách một điều gì. Anh không quên những gì gia đình em dành cho anh. Ban đầu anh chỉ nghĩ, mẹ em bạn học ngày xưa của mẹ anh, mọi sự giúp đỡ nào đó hợp tình thôi. Chính mẹ anh biết chuyện cũng không ngăn cản gì mẹ còn nói: Hồi  còn ở quê Gò Nổi, gia đình mẹ em khó khăn nhưng sống tốt lắm!”. Anh mong em quên đi những tình cảm cả hai dành cho nhau. Nếu có thể trước Valentine nầy mình gặp nhau để hiểu và chia tay!



À ra chuyện như thế! Na Na đọc đi đọc lại mail mấy lần và định mail trở lại nhưng thôi.

Buổi tối ập đến tự bao giờ. Căn phòng tối om sau khi Na Na tắt máy vi tính. Rất mệt mỏi và căng thẳng, Na Na cảm nhận như vậy. Tình yêu khó thật! nó không như mơ tưởng.

Có lẽ Tuần nói đúng, tuổi của Tuần và Na Na còn lâu lắm mới có được một tình yêu đúng với nghĩa của nó. Nhiều lần Na Na trách yêu Tuần: “Tại sao anh không thi vào trường gì đó sau làm nhà tâm lý học mà lại học ngoại thương nghề của buôn bán đổi chát!”. Bởi nhiều khi trong các cuộc chuyện trò giữa hai người, Tuần bắt chuyện dẫn chuyện và đưa rất nhiều câu chuyện có ngọn có ngành và logic lạ! Tuần thì lý luận: “Thương trường ngày nay không chỉ có mua bán không đâu? Nó chất chứa đủ điều kiện ắt có và đủ để dẫn tới hiệu quả... Ai chỉ biết chúi đầu chúi cổ bán bán mua mua có ngày...”. Na Na chẳng quan tâm đến những điều Tuần nói, vì Na Na dân Y mà, suốt ngày vật lộn với vấn đề bệnh tình, vấn đề thuốc thang... Lo xa hơn là nay mai ra trường làm ở đâu? Lương bao nhiêu?. Na Na mơ có một mái ấm đầy đủ mọi thứ, nhất là có người chồng và những đứa con như ý!.

Đứng dậy bật đèn, căn phòng bừng lên ánh sáng dìu dịu. Ánh sáng như trêu ghẹo Na Na trong lúc buồn.


Ngày  tháng  năm...


Trang điểm xong chuẩn bị đi đến quán Nguồn Cội gặp Tuần theo lời nhắn, điện thoại Na Na tít tít báo Na Na đang có mail mới. Mở xem mạng YuMe báo tin Na Na có bài mới được đăng lên trang chủ. Lòng Na Na vui vui, bài viết về nỗi buồn đến trong những ngày giáp Valentine của Na Na là tâm sự thật lòng, không có một chút xíu hư cấu thêm bớt gì. Nội dung rất thật ấy được nhiều bạn chia sẻ.




Nguoiyeunguoi viết: “Team. Có đắng cay mới thấy ngọt bùi thú vị bạn ạ! Cố lên!”.


HatCat viết: “Mong mọi chuyện qua đi... Chúc bạn có ngày Valentine năm nay đẹp!”.

...

Chỉ sau mấy giờ post lên trang nhà đã có hàng trăm bạn đọc và có đến bảy mươi hai bạn chia sẻ giông giống như thế. Na Na thầm cảm ơn YuMe và các Yumer, những lúc như thế nầy nhận được lời tâm sự chân tình hơn cho vàng cho bạc. Na Na nghĩ thế và vui vẻ dắt xe đi...


Quán cà phê Nguồn Cội trang hoàng ngày lễ Tình nhân đơn giản mà thật hấp dẫn. Chính trong môi trường trong lành của đêm cận kề ngày 14/2 nầy Tuần và Na Na không muốn nhắc lại câu chuyện hiểu lầm cách đây mấy ngày. Na Na khoe mới có bài đăng trên trang chủ YuMe và kể những tâm sự những chia sẻ của các bạn, Tuần không nói ra nhưng anh cảm ơn trang mạng yume nhiều lắm. Có chuyện tưởng khó giải quyết nếu được chia sẻ đúng nơi đúng lúc sẽ có cơ may hóa giải nhanh chóng, mang lại bao niềm tin yêu mới.

Na Na và Tuần đang ở bên Valen..
                                                              H.V 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét