Một mình giữa phố quạnh hiu
Gió vương gió
ngõ Giếng chiều vắng em
Qua Chùa Cầu
ván gập ghềnh
Nhớ tà áo trắng bồng bềnh dáng xưa
Sông Hoài sóng nước đong đưa
Mênh mang câu hát
“… chưa mưa… thấm” rồi
Tiếng chuông xa vọng góc trời
Tình xưa
phố cổ gọi lời rêu xanh.
Hòa Văn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét